Thơ cho bé từ 4 đến 6 tuổi

Đăng Bởi: MẦN NON MÈO KITTY

 Em yêu nhà em

Chẳng đâu bằng chính nhà em
Có đàn chim sẻ bên thềm líu lo
Có nàng gà mái hoa mơ
Cục ta cục tác khi vừa đẻ xong
Có bà chuối mật lưng ong
Có ông ngô bắp râu hồng như tơ
Có ao muống với cá cờ
Em là chị Tấm đợi chờ bống lên
Có đầm ngào ngạt hương thơm
Ếch con học nhạc dế mèn ngâm thơ
Dù đi xa thật là xa
Chẳng đâu vui được như nhà của em.

Mẹ

Có miếng ngọt miếng ngon
Mẹ dành cho con hết
Đắng cay chỉ mẹ biết
Ngọt lành chỉ mẹ hay
Mẹ bếp lửa mỗi ngày
Sưởi ấm con đông tối
Mẹ là quạt mát rượi
Đuổi cái nóng mùa hè
Mẹ lo đứng lo ngồi
Khi con đau, con ốm
Mẹ như mặt trời sớm
Hôn giấc ngủ của con.

Quà Của Bố

Bố em là bộ đội
Ở tận vùng đảo xa
Chưa lần nào về phép
Mà luôn luôn có quà

Bố gửi nghìn cái nhớ
Gửi cả nghìn cái thương
Bố gửi nghìn lời chúc
Gửi cả nghìn cái hôn

Bố cho quà nhiều thế
Vì biết em rất ngoan
Vì em luôn giúp bố
Tay súng luôn vững vàng.

Lời chào

Đi về con chào mẹ
Ra vườn cháu chào bà
Ông làm việc trên nhà
Cháu lên: Chào ông ạ!
Lời chào thân thương quá

Làm mát ruột cả nhà
Đẹp hơn mọi bông hoa
Cháu kính yêu trao tặng
Chỉ những người đi vắng
Cháu không được tặng “chào”.

Mùa hè của em

Gió thổi qua tà áo
Thì có làm sao đâu
Nó chạy chơi đấy mà
Là cơn gió mùa hè
Nấp trong tà áo em.
Mưa rơi trên mái tóc
Thì có làm sao đâu
Nó đùa vui đấy mà
Là giọt mưa mùa hè
Rúc vào trong tóc em.
Dép em cát đong đầy
Thì có làm sao đâu
Chỉ cần em nghiêng dép
Là cát như dòng nước
Chạy ào qua chân em.

Bàn tay cô giáo

Bàn tay cô giáo
Tết tóc cho em
Về nhà mẹ khen
Tay cô đến khéo!
Bàn tay cô giáo
Vá áo cho em
Như tay chị cả
Như tay mẹ hiền.

Hai bàn tay cô
Dạy em múa dẻo
Hai bàn tay cô
Dạy em đến khéo
Cô dắt em đi
Trên đường tới lớp
Đường đẹp quê hương
Đường dài đất nước.



Hai chú gấu con qua cầu

Hai chú gấu xinh xắn
Bước xuống hai đầu cầu
Chú nào cũng muốn mau
Vượt sang cầu kia trước

Không ai chịu nhường bước
Cãi nhau mãi không thôi
Chú nhái bén đang bơi
Nhẩng đầu lên và bảo

Cái cầu thì bé tẹo
Ai cũng muốn sang mau
Nếu cứ cố chen nhau
Thì có anh ngã chết

Bây giờ phải đoàn kết
Cãi nhau quay một vòng
Đổi chỗ thế là xong
Cả hai cùng sang được
Bạn về nhé! Tôi về đây!

Em nghĩ về trái đất

Em vươn vai đứng dậy
Trái đất đã xanh rồi
Giữa biêng biếc mây trời
Tiếng chim vui ngọt quá

Quàng khăn xanh biển cả
Khoác áo thơm hương rừng
Trái đất mang trên lưng
Những đứa con của đất

Tuy màu da có khác
Nhưng vẫn chung nụ cười
Như biển cả không vơi
Một màu xanh thăm thẳm

Như ban mai nắng ấm
Lung linh bờ thảo nguyên
Hãy giữ được bình yên
Cho hoa thơm thơm mãi

Em vươn vai đứng dậy
Mong trái đất hòa bình
Đừng bao giờ chiến tranh
Mà đau hòn máu đỏ

Cho năm châu hội ngộ
Trong tình thương loài người
Và cho khắp mọi nơi
Là nhà bồ câu trắng.

Đám ma bác giun

Bác giun đào đất suốt ngày
Trưa nay chết dưới bóng cây sau nhà
Họ hàng nhà kiến kéo ra
Kiến con đi trước, kiến già theo sau
Cầm hương kiến Đất bạc đầu
Khóc than kiến Cánh khoác màu áo tang
Kiến Lửa đốt đuốc đỏ làng
Kiến Kim chống gậy, kiến Càng nặng vai
Đám ma đưa đến là dài
Qua những vườn chuối, vườn khoai, vườn cà
Kiến Đen uống rượu la đà
Bao nhiêu kiến Gió bay ra chia phần…

Dàn hợp xướng mùa hè

Sân khấu ở trên không
Giữa vòm trời lá biếc
Trên cành những nhạc công
Cùng thổi kèn náo nhiệt

Khi nghe anh nhạc trưởng
Kéo kèn lên mở màn
Dàn đồng ca cộng hưởng
Ve ve ve… rộn ràng

Bé đi dưới hàng cây
Chỉ thấy vòm lá biếc
Nhạc công vẫn mê say
Điệu bổng trầm tha thiết

Ve ve ve ve ve…
Kéo dài ra mải miết
Lạ nhỉ, khúc nhạc hè
Ve học đâu không biết?



Trăng ơi từ đâu đến?

Trăng ơi từ đâu đến?
Hay từ cánh rừng xa
Trăng hồng như quả chín
Lửng lơ lên trước nhà
Trăng ơi từ đâu đến?
Hay biển xanh diệu kì
Trăng tròn như mắt cá
Chẳng bao giờ chớp mi

Trăng ơi từ đâu đến?
Hay từ một sân chơi
Trăng bay như quả bóng
Bạn nào đá lên trời

Trăng ơi… từ đâu đến?
Hay từ lời mẹ ru
Thương Cuội không được học
Hú gọi trâu đến giờ !

Trăng ơi từ đâu đến ?
Hay từ đường hành quân
Trăng soi chú bộ đội
Và soi vàng góc sân

Trăng từ đâu… từ đâu…
Trăng đi khắp mọi miền
Trăng ơi có nơi nào
Sáng hơn đất nước em…

Thỏ Bông bị ốm

Thỏ Bông bị ốm
Chốc chốc kêu la
Miệng cứ xuýt xoa
“Mẹ ơi, đau quá!”

Thỏ mẹ vội vã
Bồng bế trên tay
Đến bệnh viện ngay
Cho bác sỹ khám

Bác sỹ sờ nắn
Hỏi “Đau chỗ nào?”
Thỏ Bông thều thào:
“Đau quanh vùng rốn”

Bác sỹ lại hỏi:
“Ăn những gì nào?”
Thỏ Bông lại thều thào:
“Ăn me với sấu…

Uống nước không nấu
Múc ở ngoài ao
Bụng sôi ào ào
Ruột đau như cắt”

Bác sỹ gật gật
Đặt chiếc ống nghe
Khám xong liền phê:
“Đau vì ăn bậy”